Bào Thúc Nha chết, quan Tể Tướng của nước Tề là Quản Trọng thương tiếc, khóc rất thảm thiết, nước mắt ướt dầm cả vạt áo. Có người hỏi: – Ông với Bào Thúc không phải là họ hàng thân thích gì, mà sao ông khóc quá như vậy?
Quản Trọng nói : – Ngươi không rõ, để ta nói cho mà nghe. Ta lúc nhỏ khốn khổ, thường buôn bán chung với Bào Thúc. Lúc chia lời bao giờ ta cũng lấy phần hơn mà Bào Thúc không cho ta là tham, biết ta gặp cảnh quẩn bách bất đắc dĩ phải lấy như thế. Ta ở chợ búa thường bị lắm kẻ dọa nạt, Bào Thúc không cho ta là nhác, biết ta có bụng bao dung. Ta bàn việc với Bào Thúc nhiều khi việc hư hỏng, Bào Thúc không cho ta là ngu, biết lúc may lúc rủi cho nên công việc có thành có bại. Ta ba lần ra làm quan, ba lần bị bãi quan, Bào Thúc không cho là bất lực, biết ta chưa gặp thời. Ta ra trận ba lần đánh thua cả ba, Bào Thúc không cho ta là bất tài, biết ta còn mẹ già để phụng dưỡng.Ta nhẫn nhục thờ vua Hoàn Công, Bào Thúc không cho ta là vô sĩ, biết ta có chí làm ích lợi cho cả thiên hạ.
Sanh ra ta là cha mẹ, biết ta là Bào Thúc, ta thương khóc thế nầy đã thấm vào đâu!
Trích Đông Chu Liệt Quốc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét