Thứ Năm, 30 tháng 6, 2011

12 sai lầm khi giao dịch qua email


12 sai lầm khi giao dịch qua email

Bạn trở về văn phòng làm việc sau cuộc họp và quyết định kiểm tra email. Một giờ sau, với việc tải về các email, lựa chọn những email nào cần đọc, xóa những email có vẻ là thư rác, trả lời những email quan trọng nhất và sắp xếp những email khác sẽ quan tâm sau, bạn băn khoăn không biết cả ngày của mình sẽ đi về đâu.
Sự bùng nổ của email ngày nay thực chất ra sao? Đây có phải là kết quả khi mà toàn bộ thế giới quyết định sử dụng Internet như một công cụ giao tiếp kinh doanh chính? Có những nguyên tắc nào cho quản lý email và để trở thành một người sử dụng thư điện tử chuyên nghiệp và lịch sự nhất? Chắc chắn là có, nhưng không phải tất cả mọi người đều biết rõ.
Email đang dần trở thành một phần trong hình ảnh kinh doanh của các công ty giống như những chiếc áo bạn mặc trên người, những bức bưu thiếp bạn viết, lời chào trong voice mail và những cái bắt tay lịch thiệp. Nếu bạn muốn tạo ấn tượng tốt ngay từ ban đầu và xây dựng những mối quan hệ kinh doanh tích cực, hãy chú ý tới những nguyên tắc sử dụng email và tránh xa 12 sai lầm email lớn nhất sau đây:
1. Bỏ sót tiêu đề thư
Một lá thư được gửi đi mà thiếu tiêu đề sẽ không có bất cứ ý nghĩa nào cả mà thậm chí khiến người nhận thấy khó chịu. Khi từng cá nhân sẽ nhận được rất nhiều email, thì tiêu đề thư là yếu tố quan trọng nếu bạn muốn email của mình nhanh chóng được đọc. Tiêu đề thư đã trở thành một chìa khoá quan trọng quyết định email có được mở ra đọc hay không.
2. Tiêu đề thư không tương thích
Ví dụ, nếu bạn đang viết thư cho hãng xuất bản web, tiêu đề thư của bạn có thể là “Nội dung trang web”. Tuy nhiên, khi trang web của bạn phát triển và bạn gửi thêm các thông tin, các tiêu đề cũng cần được thay đổi, chẳng hạn như “thông tin liên lạc”, “hình ảnh” hay “trang chủ”.
Đừng luôn ấn vào nút “reply” trong mọi thời điểm. Việc thay đổi tiêu đề thư sẽ cho phép người nhận biết được nội dung cụ thể trong thư mà không cần phải kiểm tra lại họ đã gửi những gì trước đó.
3. Lời mở đầu thư không có ý nghĩa
Tiêu đề thư nên đi thẳng vào nội dung thông điệp, chứ không phải là “Hi” hay “Xin chào”. Người nhận sẽ quyết định thứ tự mình sẽ đọc email căn cứ vào ai là người gửi và nội dung email là gì. Email của bạn sẽ có rất nhiều đối thủ cạnh tranh.
4. Không cá nhân hóa email của bạn tới người nhận
Email là không chính thức nhưng nó vẫn cần những lời chào theo đúng quy tắc viết thư. Hãy bắt đầu với “Thân gửi ….”, “Xin chào ….” Hay chỉ “Anh/chị…”. Thất bại trong việc không đưa tên người nhận vào thư có thể khiến bạn và email của bạn trở nên lạnh lẽo.
5. Không quan tâm tới từ ngữ
Khi bạn giao tiếp mặt đối mặt với một ai đó, 93% thông điệp của bạn là không thành lời. Email không có ngôn ngữ cơ thể. Người đọc không thể thấy được khuôn mặt bạn hay nghe giọng điệu lời nói, vì vậy, bạn cần lựa chọn từ ngữ một cách cẩn thận và chuẩn xác. Bạn nên đặt mình vào vị trí của người khác và suy nghĩ xem từ ngữ của bạn có tác động tới họ ra sao.
6. Quên kiểm tra lại chính tả và ngữ pháp
Vào những ngày đầu khi email mới ra đời, một vài người đã ghi chú rằng dạng giao tiếp này không đảm bảo chuẩn xác về mặt chính tả và ngữ pháp. Điều này là hoàn toàn sai. Chính tả và ngữ pháp là sự đại diện cho bạn. Nếu bạn không kiểm tra lại để chắc chắn email được soạn thảo chính xác nhất, mọi người sẽ đặt câu hỏi về trình độ và sự nghiêm túc của bạn.
7. Viết một cuốn tiểu thuyết lớn
E-mail cần ngắn gọn. Hãy giữ cho nội dung của bạn được cô đọng. Hãy sử dụng một vài đoạn văn và một vài câu trong mỗi đoạn. Mọi người sẽ đọc lướt các email, vì vậy những nội dung dài dòng rất lãng phí. Nếu bạn thấy cần phải truyền tải những thông điệp dài, hãy gọi điện thoại trò chuyện hay hẹn một cuộc gặp.
8. Chuyển tiếp email mà chưa có sự đồng ý
Hầu hết mọi người đều làm điều này. Bạn có thể tự hỏi nếu thư được gửi mình và chỉ duy nhất mình, tại sao mình phải chịu trách nhiệm khi chuyển tiếp nó cho người khác? Rất thường xuyên các thông tin bảo mật bị lan truyền rộng rãi vì một ai đó thiếu sự nghiêm túc. Trừ khi bạn được đề nghị hay bạn yêu cầu sự cho phép, đừng chuyển tiếp bất cứ nội dung nào được gửi tới cho bạn.
9. Nghĩ rằng sẽ không ai khác thấy đọc được email của bạn ngoài người gửi
Một khi bạn rời hòm thư của mình, bạn sẽ không thể biết được email của mình kết thúc ở đâu. Đừng sử dụng internet để gửi đi tất cả mọi thứ mà bạn không thể kiểm soát được nó. Hãy sử dụng những công cụ khác để truyền tải các thông tin cá nhân hay những thông tin nhạy cảm.
10. Bỏ qua chữ ký của bạn
Bạn hãy luôn kết thúc email với tên của mình, thậm chí nó đã được đặt ở đầu thư. Bạn cũng cần bổ sung các thông tin liên lạc chẳng hạn như số điện thoại, fax và địa chỉ cơ quan. Người nhận có thể muốn gọi điện cho bạn hay gửi cho bạn những tài liệu mà không thể được gửi qua email. Việc xây dựng mẫu chữ ký chính thức với tất cả các dữ liệu liên quan là cách thức chuyên nghiệp nhất để email của bạn được hoàn hảo hơn.
11. Mong đợi những phản hồi ngay lập tức
Không phải tất cả mọi người đều ngồi trước máy tính với chương trình email được bật. Vẻ đẹp của giao tiếp Internet nằm ở sự thuận tiện của nó. Nó không phải là một sự ngắt quãng công việc của mọi người. Họ có thể kiểm tra email vào thời điểm nào thuận tiện nhất với họ chứ không phải với bạn. Nếu giao tiếp thực sự quan trọng đến mức bạn cần câu trả lời ngay, hãy sử dụng điện thoại.
12. Hoàn thành mục “Gửi” ngay đầu tiên
Trên thực tế, tên và địa chỉ của người nhận thư nên là phần thông tin sau cùng bạn đưa vào email. Hãy kiểm tra cẩn thận tất cả các nội dung khác, bao gồm chính tả, ngữ pháp, chấm câu và ngôn ngữ. Bạn đã nói rõ những gì cần nói? Giọng điệu email của bạn ra sao? Bạn đã đính kèm tài liệu muốn gửi đi? Nếu bạn gõ tên và địa chỉ người nhận đầu tiên, một sơ sót có thể nào đó khiến lá thư được gửi đi khi mà nó chưa hoàn thành.
E-mail đang khiến mọi công việc kinh doanh trở nên dễ dàng và nhanh chóng hơn, bao gồm cả việc tạo ra được những ấn tượng mạnh mẽ và xây dựng các mối quan hệ đối tác hiệu quả. Sử dụng công cụ email một cách hiệu quả và thích hợp, bạn chắc chắn sẽ có được vô vàn các kết quả kinh doanh tích cực trong tương lai.Bạn trở về văn phòng làm việc sau cuộc họp và quyết định kiểm tra email. Một giờ sau, với việc tải về các email, lựa chọn những email nào cần đọc, xoá những email có vẻ là thư rác, trả lời những email quan trọng nhất và sắp xếp những email khác sẽ quan tâm sau,
Phước Long sưu tầmPhướP

Thứ Tư, 29 tháng 6, 2011

Sự bình yên...


Sự bình yên...

Một vị vua treo giải thưởng cho nghệ sĩ nào vẽ được một bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhiều họa sĩ đã cố công thể hiện tài năng của mình.
Nhà vua ngắm tất cả các bức tranh nhưng chỉ thích có hai bức và ông phải chọn lấy một. 
Một bức tranh vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ là tấm gương tuyệt mỹ vì có những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên là bầu trời xanh với những đám mây trắng mịn màng. Tất cả những ai ngắm bức tranh này đều cho rằng đây là một bức tranh bình yên thật hoàn hảo.


Bức tranh kia cũng có những ngọn núi, nhưng những ngọn núi này trần trụi và lởm chởm đá. Ở bên trên là bầu trời giận dữ đổ mưa như trút kèm theo sấm chớp. Đổ xuống bên vách núi là dòng thác nổi bọt trắng xóa. Bức tranh này trông thật chẳng bình yên chút nào. Nhưng khi nhà vua ngắm nhìn, ông thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ khe nứt của một tảng đá. Trong bụi cây một con chim mẹ đang xây tổ. Ở đó giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim mẹ đang bình thản đậu trên tổ của mình... Bình yên thật sự.
“Ta chấm bức tranh này! - Nhà vua công bố - Sự bình yên không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, không cực nhọc. Bình yên có nghĩa ngay chính khi đang ở trong phong ba bão táp ta vẫn cảm thấy sự yên tĩnh trong trái tim. Đó mới chính là ý nghĩa thật sự của sự bình yên”.
Nguồn: FB Đồng Nhân

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2011

Ý nghĩa áo dài trắng của người Đạo Cao Đài


Ý NGHĨA ÁO DÀI TRẮNG CỦA NGƯỜI ĐẠO CAO ĐÀI

Mỗi khi bàn đến quốc phục của người dân Việt là tôi nhớ đến chiếc áo dài.
Ngày xưa, nhân dân ta mỗi khi đi dự hội hè đình đám, hoặc có việc quan, hay mỗi khi tiếp khách, đi lễ và cúng kiến… đều mặc áo dài.
Chỉ có khác là nhân dân ta tùy theo nghèo hay giàu mà tạo sắm chiếc áo dài đơn giản hay sang trọng đắt tiền. Như vậy chiếc áo dài thể hiện được phong cách của người Việt Nam, thể hiện văn hóa đặc thù dân tộc Việt tiềm ẩn trong chiếc áo dài.
Đó là bản tánh thâm trầm, giản dị, khiêm tốn, nói riêng người tín đồ Cao Đài, khi mặc chiếc áo dài trắng là màu tượng trưng cho bản tánh giản dị, thanh cao về tinh thần trong sạch về phẩm chất của Cao Đài, đồng thời nói lên cái quốc hồn quốc túy của dân tộc Việt và cái văn hóa tốt đẹp của người tín đồ Cao Đài. Từ đó, đạo Cao Đài được truyền bá ra khắp thế giới, đều biết và chấp nhận văn hoá tốt đẹp của dân tộc Việt Nam là dân tộc được Đức Chí Tôn Thượng Đế chọn và họ sẽ giao hòa với tánh thâm trầm tinh túy của người Việt.
Ngoài ra, chiếc áo dài trắng của Cao Đài còn có một ý nghĩa sâu sắc của Đức Chí Tôn đã kín đáo ban cho nó.
1. Trước hết xin nói: Màu trắng là Màu của Tình Thương
Đức Chí Tôn dạy mọi người phải thương yêu nhau như ruột thịt. Sự thương yêu đó thể hiện tình huynh đệ đồng đạo, ở tình nhơn loại giữa con người với nhau.
Đức Chí Tôn dạy rằng: Giáo lý của Thầy là Đại Đồng”. Lấy sự thương yêu làm gốc và nếu không có sự thương yêu thì Đạo không thành. Cho nên, từ sự thương yêu, lấy giáo lý Cao Đài để thể hiện:
- Lòng bác ái, khoan dung của Thiên Chúa,
- Lòng Từ Bi Hỷ Xả của Phật, và
- Tánh Ái Nhơn Hòa Thuận của Khổng.
2. Màu trắng là màu của sự vô tội
- Màu trắng tượng trưng cho sự trong trắng của người con gái có nề nếp, gia phong giữ gìn trinh tiết.
- Màu trắng tượng trưng cho sự ngây thơ không chút bợn nhơ của trẻ thơ.
- Màu trắng tượng rưng cho con người đạo ức hiền ương không làm gì tội lỗi.
- Màu trắng nói lên sự thanh cao trong sạch của con người.
Nói chung: màu trắng là màu của sự vô tội. Chiếc áo dài trắng của Đạo Cao Đài nói lên ý nghĩa vô tội đó. Bởi vì sứ mạng của người tín đồ Cao Đài là phổ độ chúng sanh, để mọi người lo tu hành, trau dồi đạo đức, làm sao để được sống vào đời Thượng Nguơn Thánh Đức, tức là nguơn vô tội, cho nên người tín đồ Cao Đài trước hết phải là con người vô tội để được sống vào đời Thượng Nguơn tới, vì đời Hạ Nguơn sắp mãn, nhơn loại sẽ chịu sự sàng sảy của luật thiên điều, ai hữu căn hữu kiếp sẽ được tồn tại, ai hung tàn tội lỗi sẽ bị hủy diệt.
3. Màu trắng là màu của nước
Nước ở đâu cũng có, thời buổi nào cũng có. Nước vô tận vô biên. Nước chảy từ sông ra biển từ biển trở vào sông, nước ròng nước lớn, đều do một quy luật thiên nhiên của vũ trụ. Người tín đồ Cao Đài đi tầm đạo giống như dòng nước chảy theo quy luật tự nhiên, cũng như người tín đồ Cao Đài tuân theo luật đại hóa lưu hành của Trời Đất. Bởi vậy trong Kinh Ngọc Hoàng Thượng-Đế có đoạn:
“Bất ngôn nhi mặc, tuyên đại hóa,
Thị không thị sắc, Vô Vi nhi dịch sử quần linh.”
Người tín đồ Cao Đài trầm lặng không nói, để mặc cho cuộc đại biến hóa của vũ trụ và “không làm” (vô vi) để tùy theo các quần linh chuyển dịch.
Theo đức Lão Tử và phái Đạo Gia, Vô Vi có nghĩa là “không làm”, nhưng không có gì là không làm (Vô Vi nhi Vô Bất Vi) hay là “không làm gì trái với luật tự nhiên”. Đức Lão Tử bảo “Vi Vô Vi” tức là “Hãy làm cái Vô Vi”. Như vậy, Lão Tử nào có chủ trương sự không làm gì cả, mà bảo nên làm theo phép “Vô Vi”.
Dòng nước âm thầm chảy ngày này qua ngày nọ, tháng này qua tháng nọ, năm này qua năm nọ theo sức hút của mặt trăng và do sự chuyển động không ngừng của trái đất chạy quanh nó và quanh mặt trời, mà nào có ai để ý đến đây!
Thánh Nhơn có bảo rằng: “Đạo Pháp phải trường lưu như dòng thủy triều không ngừng nghỉ”.
Đức Ngô Minh Chiêu cũng dạy về “Đạo Pháp trường lưu” như sau: “Nước nào đâu có tướng, Đạo nào đâu có tướng. Người tín đồ Cao Đài âm thầm hành đạo, không nói, chỉ làm theo phép Vô Vi là đạt được Đạo”.
Bởi vậy Đức Lý Giáo Tông dạy: “Thái Thượng vô ngôn hữu đạo thành” (TNHT – 34)
Đức Chí Tôn thì dạy: “Đạo vốn Vô Vi” (TNHT – 175) và “Thời kỳ Mạt Pháp nầy mới có Tam Kỳ Phổ Độ, các sự hữu hình phải hủy phá tiêu diệt. Thầy đến chuyển Đạo, lập Vô Vi” (TNHT – 121).
Như vậy, chiếc áo dài trắng của tín đồ Cao Đài thể hiện cái “Đạo Vô Vi”.
4. Màu trắng là không màu mà cũng gồm 7 màu góp lại
Ánh sáng màu trắng nhưng thật ra gồm có 7 màu chính yếu mà cũng có thể nói là nó không có màu nào hết. Bằng một cuộc thí nghiệm quang học, người ta phân tách màu trắng của ánh sáng ra 7 màu bằng cách chiếu qua một lăng kính. Bảy màu này chiếu qua một lăng kính thứ hai thì trở lại màu trắng.
Bằng một thí nghiệm khác, người ta vẽ 7 màu nầy lên một cái dĩa carton tròn rồi đem quay nhanh cái dĩa, thì người ta sẽ chỉ thấy toàn là màu trắng. Như vậy, màu trắng của Đạo Cao Đài nói lên:
- Nhứt bản biến vạn thù và vạn thù quy nhứt bản, theo thí nghiệm về phân tích ánh sáng trên.
- Có đó rồi không có. Màu trắng biến thành 7 màu, rồi trở lại màu trắng, tức là Sắc sắc không không. Hư Hư Thiệt Thiệt”. Bởi vậy trong kinh Ngọc Hoàng có câu: “Nhược thiệt, nhược hư… Thị không, Thị Sắc”. Vì thế, Màu Trắng là không màu, vậy Đạo tức là “Vô”.
5. Màu trắng là Đạo, Đạo vốn là Vô
Theo Vũ Trụ Quan của Đạo Cao Đài thì:
“Khí Hư Vô sanh ra có một Thầy – Thầy và ngôi của Thầy là Thái Cực. Thầy mới phân Thái Cực ra Lưỡng Nghi, Lưỡng Nghi phân ra Tứ Tượng. Tứ Tượng biến thành Bát Quái, Bát Quái biến hóa vô cùng mới lập ra Càn Khôn thế giới.
Thầy lại phân Tánh Thầy sanh ra vạn vật: vật chất, thảo mộc, côn trùng, thú cầm; gọi là chúng sanh” (TNHT – 170), và
“Nếu không có Thầy thì không có chi trong Càn Khôn Thế Giới nầy, mà nếu không có Hư Vô Chi Khí thì không có Thầy” (TNHT – 28).
Con người là một phần Chơn Linh của Thượng Đế, vậy con người cũng từ Hư Vô Chi Khí mà ra, cho nên khi con người Đắc Đạo trở về hội hiệp cùng Thầy tức là trở lại “Vô Vi Chi Khí” chính là Niết Bàn đó vậy (TNHT – 44).
Bởi vậy Đại Thừa Chơn Giáo có viết: Luyện Tinh hoá Khí, luyện Khí hóa Thần”, “Luyện Thần huờn Hư, luyện Hư huờn Vô thì Huyền Quan Nhứt Khí sẽ được mở toát ra.” (ĐTCG – 61)
Người tín đồ Cao Đài Giáo mặc áo dài trắng là nói lên cái “Vô của Đạo, vì Đạo chính là Vô”. Nói cách khác “màu trắng thể hiện cái Đạo”. Do đó màu trắng có ý nghĩa rất sâu xa và còn có thể nói là rất “huyền diệu”.
Chúng ta hãy liên tưởng đến việc: “Tại sao đức Giáo Tông và Thượng Chưởng Pháp mặc áo trắng, trong khi các chức sắc Đại Thiên Phong khác lại có phẩm phục màu khác?”
Bởi vì áo của Giáo Tông màu trắng tức là “màu nguồn gốc của Đạo”. Đạo không màu sắc hay tượng trưng một màu rất trong sạch là màu trắng, màu trắng có thể biến ra các màu vàng, xanh, đỏ.
Trở lại màu trắng tức là “Qui Hồi Căn Bổn” vậy. Còn Thượng Chưởng Pháp mặc phẩm phục trắng vì Thượng Chưởng Pháp có quyền thay thế cho Giáo Tông khi Ngài vắng mặt (CTĐ – 44).

KẾT LUẬN
Khi mặc áo dài trắng, người tín đồ Cao Đài tâm niệm phải nên hiểu là mình đang mang trong người không biết bao nhiêu ý nghĩa sâu xa của Đạo của mình mà Đức Chí Tôn đã kín đáo gởi vào đó.
Chúng ta phải hiểu bổn phận và trách nhiệm của chúng ta khi ta mặc chiếc áo dài trắng nầy để không làm trái giáo lý của Đức Chí Tôn.
NGỌC HUỆ CHƠN
Nguồn: ThienLyBuuToa.org

Thứ Hai, 27 tháng 6, 2011

Bài kiểm tra nhớ đời...


Bài kiểm tra nhớ đời...
 
Khi tôi đang còn học năm thứ hai trường nữ hộ sinh, một ngày nọ, vị giáo sư già cho chúng tôi làm bài kiểm tra. Việc đầu tiên của tôi là lướt mắt qua toàn bộ các câu hỏi. Không có câu nào quá khó, vì tôi vốn là cô học trò thông minh!
Duy chỉ có câu hỏi cuối cùng làm tôi bật ngửa người: Chị hãy cho biết tên của bà lao công trong trường ta?
Trời đất ạ! Bà lao công thì có liên quan gì tới chuyện đỡ đẻ và chăm sóc sản phụ kia chứ? Ngày nào tôi chẳng gặp bà. Bà ấy già lắm rồi, chẳng biết là 60 hay đã 70 tuổi. Mặt nhăn nheo, dáng vẻ khắc khổ, bà hầu như không bao giờ nói tiếng nào, suốt ngày chỉ cắm cúi cầm giẻ, cầm chổi lau nhà. Nhiều khi cả bọn chúng tôi vừa bô bô tán chuyện vừa đi trên hành lang, không thèm tránh lối cho bà lão đang còng lưng lau sàn nhà. Trông bà lão vội vàng né sang một bên, có lúc lòng tôi cũng cảm thấy hơi nao nao. Một lần nọ, mãi chạy, một cô bạn tôi vấp té đánh đổ bịch sữa đang uống dở ra sàn. Bà lão tội nghiệp vội lắp bắp: “Các cô để đấy cho già. Các cô vội, cứ làm việc của mình đi. Đây là việc của già mà!”.
Chỉ có thế thôi thì làm sao tôi biết họ và tên của bà? Mà có biết cũng chẳng để làm gì. Bà ấy chẳng qua chỉ như cái bóng âm thầm bên lề cuộc sống sôi động đang cuốn hút lũ sinh viên ồn ào chúng tôi. Tôi quyết định để trống câu trả lời. Cũng không có gì là quan trọng. Miễn tôi trả lời xuất sắc những câu hỏi liên quan tới chuyên môn là được.
Vài ngày sau, vị giáo sư trả lại bài kiểm tra. Ông chậm rãi nói: “Đa số các em đều viết được. Nhưng tôi lo ngại rằng nếu cứ cái đà này khi tốt nghiệp lớp ta sẽ cho ra trường toàn là những... người máy. Đó sẽ là một thảm họa!”. Phía dưới, lũ học trò chúng tôi lao xao, không hiểu thầy muốn nói gì.
Thầy giáo nói: “Nghề của các em là chăm sóc, giúp đỡ những người phụ nữ trong những giờ phút đau đớn nhất và cũng là hạnh phúc nhất trong đời. Các em là thiên thần hộ mệnh cho những sinh linh mới. Nỗi đau của họ cũng phải là nỗi đau của chính các em. Nghề nghiệp của các em cần những con người nhạy cảm, biết quan tâm, nâng đỡ số phận của mọi người, dù họ là mệnh phụ phu nhân, một ngôi sao hay chỉ là một bà quét rác. Một bà lão cần mẫn phục vụ các em năm này qua năm khác mà các em cũng không thèm biết tên, không biết hoàn cảnh của bà ấy là một điều đáng để các em cần suy nghĩ. Vì thế, thầy cho rằng toàn bộ số bài kiểm tra của lớp ta đều không đạt yêu cầu”.
Một bài học nhớ đời đối với tôi! Sau này, tôi dò hỏi và biết được tên của bà lão là Dorothy. Bà đã làm việc ở đây gần nửa thế kỷ, từ lúc còn con gái. Hai người con trai của bà đã hy sinh trong chiến tranh. Bà ấy có quyền nghỉ hưu nhưng vẫn xin ở lại làm việc không lương.
Nguồn: FB Đồng Nhân

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2011

Sức mạnh đáng sợ của sự lo lắng



Sức mạnh đáng sợ của sự lo lắng


Một buổi sáng, một người đàn ông gặp thần Chết trong thành phố. Ông ta hỏi thần Chết: “Ngài đang làm gì trong thành phố của tôi vậy?” - “Ta sẽ lấy đi mạng sống của 100 người trong thành phố này” - Thần Chết trả lời.
“Thật là tồi tệ” - người đàn ông nói.
“Đúng thế” - Thần Chết đồng ý - “Nhưng đó là công việc của ta và ta phải làm thôi”.
Người đàn ông nhanh chóng loan báo cho mọi người trong thành phố về kế hoạch của thần Chết.
Nhưng khi tối đến, người đàn ông kia gặp lại thần Chết với một câu hỏi lớn:
“Thần nói với tôi là chỉ lấy đi cuộc sống của 100 người, vậy sao lại có tới 1000 người qua đời trong ngày hôm nay?”.
“Ta vẫn giữ lời của mình đó chứ” - Thần Chết trả lời - “Ta chỉ lấy đi 100 người, và lo lắng đã lấy đi số người còn lại”.
Câu chuyện là một minh họa thú vị cho những báo cáo của tổ chức Y tế thế giới mấy năm gần đây:  
Một nửa số bệnh nhân trong các bệnh viên đều lo lắng thái quá cho bệnh tật của mình. Việc lo lắng thái quá có thể là nguyên nhân của rất nhiều căn bệnh như chứng đau nửa đầu, chứng viêm khớp, các vấn đề về tim mạch, viêm ruột, chứng đau lưng, các vấn đề về tiêu hóa và tất nhiên là cả cái chết nữa.
Ngoài ra, lo lắng còn khiến người ta mất ngủ vào ban đêm. Như vậy đây là một căn bệnh khá nguy hiểm, trực tiếp tàn phá cuộc sống của con người.
Hãy để những hối tiếc của ngày hôm qua, những lo lắng của ngày mai sang một bên và thay vào đó, hãy nhận bình yên trong cuộc sống của ngày hôm nay. 
Nguyễn Thị Minh Nguyệt dịch
Theo Bestinspiration