Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2012

Đường hoa 200 dặm




Đường hoa 200 dặm


Một người đàn ông dừng chân tại cửa hiệu hoa tươi và đặt hàng những loài hoa thật lạ để gửi tặng người mẹ thân yêu sống cách đó hơn hai trăm dặm đường.
Vừa bước chân ra khỏi xe, anh nhìn thấy một cô bé đang ngồi bên đường khóc nức nở.
Anh tiến lại gần hỏi tại sao cô bé lại khóc và nhận được câu trả lời trong nước mắt: “Cháu muốn mua một bông hồng đỏ tặng mẹ cháu. Nhưng cháu chỉ có 75 xu và bông hồng thì giá 2 đôla.”
Người đàn ông mỉm cười và nói: “Hãy đi với chú nào, chú sẽ mua cho cháu bông hoa hồng.”
Khi đặt xong điện hoa gửi mẹ và mua cho cô bé bông hồng, hai người cùng bước ra khỏi cửa hiệu. Anh đề nghị chở cô bé về nhà. Cô bé hớn hở nói: “Vâng ạ. Cảm ơn chú. Chú có thể đưa cháu tới với mẹ cháu rồi.”
Cô bé chỉ đường cho người đàn ông tới nghĩa trang, nơi cô bé đặt bông hoa hồng bên cạnh một tấm bia mộ còn mới. 
Người đàn ông trở lại cửa hiệu, hoãn lại yêu cầu gửi điện hoa, chọn một bó hoa lớn thật rực rỡ và suốt đêm hôm đó anh lái xe hơn 200 dặm để trở về ngôi nhà của người mẹ thân yêu.
Đừng bao giờ đợi đến khi quá muộn mới thể hiện tình yêu của mình, bạn nhé! 
Nguồn: matnauhoctro.com

Thứ Tư, 7 tháng 3, 2012

Một phương pháp hít thở thật đơn giản nhưng rất bổ ích cho sức khỏe


MỘT PHƯƠNG PHÁP HÍT THỞ THẬT ĐƠN GIẢN 
NHƯNG RẤT BỔ ÍCH CHO SỨC KHỎE

1. Cách thực hiện:
Hàng ngày, trước khi chuẩn bị chìm vào giấc ngủ sâu và sau khi vừa mới thức dậy, hãy nằm trên giường hoặc ngồi trên ghế hoặc đứng thẳng lưng, buông lỏng toàn bộ cơ thể, nhắm mắt, miệng ngậm, lưỡi chạm nướu hàm trên.
Bước 1: Hít vào thật sâu sau đó nín thở rồi nhíu hậu môn (Nam nhíu 7 cái, nữ nhíu 9 cái). Sau đó tiếp tục nín thở (lúc này vẫn thấy có cảm giác như đang hít vào thật nhẹ) cho đến khi nào chịu đựng hết nổi thì mới bắt đầu thở ra.
Bước 2: Thở ra hết cỡ rồi nín thở (lúc này vẫn thấy có cảm giác như đang thở ra thật nhẹ) cho đến khi nào không thể chịu đựng được nổi nữa thì mới hít vào thật sâu và quay trở lại thực hiện như bước 1. Cứ thực hiện liên tục như vậy từ 10 đến 15 phút cho mỗi lần tập.
2. Những ích lợi có được từ phương pháp hít thở này:
- Việc hít vào thật sâu và nín thở nhíu hậu môn sẽ giúp cho lượng dưỡng khí tốt vào nuôi cơ thể được nhiều hơn và sẽ giúp cho sự tăng cường trao đổi chất cho toàn bộ cơ thể.
- Việc thở ra hết cỡ sẽ giúp cho cơ thể thải được hết các năng lượng xấu ra ngoài cơ thể.
- Việc thở ra và nín thở cho đến khi nào chịu hết nổi rồi mới hít vào sẽ kích thích các huyệt đạo và các đường kinh mạch trong cơ thể mở ra để thu hút năng lượng từ xung quanh vào cơ thể. Khi hít vào thì nguồn năng lượng không chỉ đi vào cơ thể qua đường lỗ mũi mà còn đi qua các huyệt đạo và qua các đường kinh mạch nữa. Từ đó giúp cho các huyệt đạo và các đường kinh mạch ngày được khai thông mà không còn bị bế tắc nữa.
- Nếu mọi người tập hít thở theo phương pháp này thì sau một thời gian ngắn sẽ giúp cho cơ thể mình có được thói quen hít thở thật sâu (Ngay cả trong giấc ngủ vẫn có được thói quen hít thở sâu như vậy), điều này sẽ giúp ích rất nhiều cho sức khỏe của chính mình.
Chánh Tuân.

Ghi chú:
- Mỗi khi cơ thể mình cảm thấy mệt mỏi thì mọi người hãy thực hiện vài động tác hít thở theo phương pháp trên sẽ giúp cho cơ thể phục hồi lại sức khỏe một cách rất nhanh chóng.
- Nếu trước khi chuẩn bị đi vào giấc ngủ mà mọi người nằm trên giường hít thở theo phương pháp này khoảng từ 10 – 15 phút là mọi người sẽ chìm vào một giấc ngủ thật sâu lúc nào mà mình không hề hay biết.
- Sau một thời gian tập hít thở theo phương pháp này rất có thể cơ thể sẽ bị một vài phản ứng ngứa như kiến cắn thì mọi người hãy an tâm vì các độc tố được đào thải ra ngoài cơ thể đã tạo nên những phản ứng như vậy.



Những bài viết có nội dung tương tự

Rung động thư giản theo tư thế ôm thân cây - Một phương pháp tập thể dục giúp tăng cường nguồn năng lượng rất dồi dào cho cơ thể:
http://www.tongiaocaodai.blogspot.com/2012/03/rung-ong-thu-gian-theo-tu-om-than-cay.html

Đạt Ma Dịch Cân Kinh - Một phương pháp tập thể dục giúp 
phòng ngừa và điều trị bệnh rất hiệu quả:
http://tongiaocaodai.blogspot.com/2010/09/at-ma-dich-can-kinh.html 

Tác dụng của việc rung chân vô thức:

Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2012

Đôi khi sống chỉ cần chia sẻ những gì bạn có


Đôi khi sống chỉ cần chia sẻ những gì bạn có

1. Đó là một buổi tối rất bình yên, cả nhà tôi đang cùng xem bộ phim truyền hình yêu thích thì chuông điện thoại reo. Mẹ nhấc máy. Chăm chú lắng nghe, nói “Vậy à, vậy à, ừ...”. Rồi đặt máy. Tôi thoáng thấy mẹ làm một việc rất lạ nữa - rút “giắc” cắm điện thoại. Rồi mẹ lại cùng bố con tôi xem phim. Đó là đêm cháy chợ Đồng Xuân. Bạn hàng hốt hoảng báo cho mẹ biết là lửa đã cháy đến sạp vải của nhà chúng tôi. Sau đó là những năm vay mượn, đầu tắt mặt tối, gây dựng lại từ đầu. Có lần tôi hỏi mẹ về tối hôm đó, mẹ trả lời êm ả: “Mẹ không muốn bố cuống lên rồi lao đến đó, nhỡ có làm sao...”. Cả cơ nghiệp lao đao, nhưng trong giây phút đó, mẹ chỉ nghĩ đến bố tôi.
2. Chị tôi dành dụm vốn liếng định mua một mảnh đất ở ngoại thành. Hẹn được với người ta mang tiền đến đặt cọc, chị vội vã gọi taxi. Dọc đường, chị bắt gặp một đoàn nam phụ lão ấu hớt hơ hớt hải bồng một cô bé bị trâu húc vẫy xe xin đi nhờ lên Hà Nội cấp cứu. Chị tôi lập tức bảo anh lái xe quay xe, đưa cô bé con, người mẹ, và cả chị thẳng về Hà Nội. Mẹ cô bé tê liệt vì sợ hãi, chỉ biết ôm con khóc ròng. Một mình chị lo toan cho cô bé vào phòng cấp cứu, nhập viện, thậm chí đóng luôn cả tiền viện phí khi biết người mẹ không có nổi 100 nghìn trong túi... Khi chắc chắn là cô bé an toàn, chị mới trở về nhà. Không bao giờ nhắc đến chuyến xe ấy tốn kém bao nhiêu, tiền viện phí thế nào, hay buồn vì mảnh đất ưng ý kia không kịp đặt cọc đã qua tay người khác. Và cứ đến Tết, nhà chị lại có thêm những người khách từ quê ra.
3. Cha tôi là một người thành đạt, cha rất yêu công việc, đi sớm về khuya, mất ăn mất ngủ. Còn mẹ tôi, trong mắt mọi người, là một phụ nữ thật bình thường với những lo toan giản dị. Nhưng có lần cha nói với tôi rằng dù cha rất yêu thích công việc, nhưng cha không cần nó, cũng như cha cũng chẳng cần lắm nhà cửa, tiền bạc. Tất cả những gì cha cần là mẹ, có mẹ là cha có tất cả, kể cả những thứ rất quý giá, như là... chúng tôi.
Đôi khi bạn phải ngạc nhiên về những người mà bạn yêu quý. Sự an nhiên nơi tâm hồn họ. Những quyết định đơn giản mà quyết liệt. Sự bình thản của họ trước những thứ tưởng chừng rất quan trọng, nhưng lại không thật sự quan trọng. Cái cách mà họ tha thiết với con người. Giản đơn, nhưng mãnh liệt.
Nhưng hiểu được họ, bạn sẽ hiểu được niềm vui của thủy thủ đoàn khi nhìn thấy đất liền, của khách lữ hành khi nhìn thấy làng mạc, của nhà du hành vũ trụ qua khung cửa tàu nhìn thấy Trái Đất, của Robinson khi có được Thứ Sáu, nụ cười âu yếm của bất kỳ ai khi thấy một em bé sơ sinh. Cả việc tại sao, con người cứ mải mê tìm kiếm những nền văn minh ngoài Trái Đất... Và nỗi đau đớn khôn nguôi trào ra thành nước mắt và tiếng thét khi con người vì thiên tai, vì chiến tranh, vì bệnh tật, mà phải mất nhau trong cõi nhân gian...
Liệu bạn có nhận thấy, điều mà con người cần nhất trên thế gian này không phải danh vọng, không phải tiền bạc, không phải nhà cửa, không phải đất đai... Bạn có nhận ra không, điều mà Con Người cần nhất chính là Con Người...
Nguồn: VietnamPlus