Thứ Tư, 12 tháng 2, 2014

Khi được giúp đỡ hãy ghi nhớ; Khi giúp đỡ hãy quên đi!

Giup do

Đôi điều cùng suy ngẫm

Suy ngam

Khi con chim còn sống, nó ăn kiến.
Khi chim chết, kiến ăn nó!
Thời gian và hoàn cảnh có thể thay đổi bất cứ lúc nào,
Vì vậy, đừng nhục mạ, đừng làm khổ bất cứ ai trong đời sống này.
Bạn có thế đầy quyền lực ngày hôm nay,
Nhưng đừng quên rằng,
Thời Gian còn nhiều Quyền Lực hơn bạn.
Một cây có thể làm được hàng triệu que diêm,
Nhưng một que diêm cũng có thể thiêu hủy được hàng triệu cây!
Hãy là người tốt và làm những điều tốt!
Thử nghĩ mà xem, Thượng Đế cấu tạo cơ thể con người một cách rất hợp lý, nhưng sao chúng ta lại không sử dụng nó theo đúng ý của Ngài:
1/ – Ngài đặt hai mắt chúng ta ở đằng trước, vì Ngài muốn chúng ta luôn hướng tới phía trước, chứ không phải để chúng ta cứ ngoái nhìn về những sự việc ở phía sau.
2/ – Ngài đặt hai tai chúng ta ở hai bên là để chúng ta nghe từ hai phía, cả lời khen lẫn tiếng chê, chứ không phải để chúng ta chỉ nghe từ một phía hoặc chỉ để nghe những lời tâng bốc êm tai.
3/ – Ngài tạo cho chúng ta chỉ một cái miệng và một cái lưỡi mềm mại, vì Ngài muốn chúng ta nói ít nghe nhiều và chỉ nói những lời khôn ngoan, chứ không phải để chúng ta nói nhiều hơn nghe và nói những lời sâu hiểm làm tổn thương người khác.
4/ – Ngài đặt bộ não chúng ta trong một hộp sọ vững chãi, vì Ngài muốn chúng ta nên tích lũy tri thức, những thứ chẳng ai có thể lấy đi, chứ không phải chỉ chăm lo tích lũy những của cái bên ngoài, những thứ dễ dàng bị mất đi.
5/ – Ngài đặt trái tim chúng ta nằm trong lồng ngực, vì Ngài muốn những tình cảm yêu thương giữa những con người phải được xuất phát và lưu giữ tận nơi sâu thẳm trong cõi lòng, chứ không phải ở một nơi hời hợt bên ngoài.
Sưu tầm
THÂN NÀY CÓ THẬT CỦA TÔI
Thân này có phải của tôi,
Sao không giữ được khi trời cuồng phong?
Lênh đênh trong cõi bụi hồng,
Vì đâu những cánh tơ lòng ly tan?
Thân này có thật cao sang ?
Sao không đẹp mãi mà tàn dưới mưa?
Dạt trôi theo gió bốn mùa,
Gieo bao khổ lụy sầu xưa xuống đời!
Thân này có thật của tôi,
Sao rong chơi mãi cuối trời tha phương?
Lê thê giấc mộng vô thường,
Ngỡ mình có thật trong gương cuộc đời!
Thân này thân tạm người ơi!
Thôi thì dừng lại để cười với trăng!
Kiếp người như thể sao băng,
Như hòa trong gió xa xăm luân hồi!!!
Một kiếp nhân sinh lắm khổ đau,
Sanh già, bệnh tử gốc u sầu,
Niềm vui thế tục nào bền bĩ,
Hạnh phúc trần gian hỏi có lâu??? 
Nguyên Hiển