Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2012

Xuân an nhiên tự tại


XUÂN AN NHIÊN TỰ TẠI

Năm nay, Xuân Đông Phương là Xuân Nhâm Thìn, Xuân Tây Phương là Xuân 2012. Bước vào thời điểm đặc biệt này, hình như do từ nhận thức qui luật tuần hoàn của vũ trụ, có những hiện tượng khiến Đông Tây đều dự báo những chuyển biến lớn lao của hành tinh.
Từ khi khởi đầu kỷ nguyên năm 2000, liên tiếp nhiều mùa Xuân, thiên hạ đón Xuân mà trong lòng luôn thắt thỏm. Xuân đến không được trọn vẹn an bình trong sâu thẳm tâm hồn bởi một lời tiên tri trong Kinh Thánh hay một di chỉ tôn giáo cổ thời về những biến động lớn lao sắp đến.
Nghĩ cho cùng, có thời nào mà người đời chẳng cảnh báo những nguy cơ trong cuộc sống. Thiên nhiên là môi trường nuôi dưỡng sinh vật nhưng vẫn phải chịu nhiều tác động bất thường của vũ trụ. Thế gian là cuộc sống chung của nhân loại, nhưng tham vọng con người không ngừng gây nên chia rẽ, hận thù và chiến tranh. Một cơn bão dữ dội, một triều đại sụp đổ, một cuộc chiến tranh đe dọa, nhất nhất đều khiến lòng người không yên. Tuy vậy, “đã trót sanh ra trong trần thế, phải chịu điều dâu bể đổi thay!”. Người đời không thể trốn chạy quy luật dịch biến trong trời đất và giữa cõi nhân gian. Đó là lẽ đương nhiên! Thế mà loài người vẫn tồn tại và tiến hóa hàng triệu năm qua. Vậy cái lẽ sống, sự sinh tồn là chân lý vĩnh cửu. 

Lẽ vô thường đương nhiên, lẽ sinh tồn vĩnh cửu, phải chăng là hai lẽ rất mâu thuẫn, trái ngược, không thể nào song hành? Thật ra cả hai thuộc về thiên cơ, luôn luôn diễn tiến theo qui luật tiến hóa của vũ trụ như hai nguồn năng lực Âm Dương. Bởi vì đó là cơ nguyên Hủy diệt - Bảo tồn do nguyên lý sáng tạo thúc đẩy. Nhờ đó vũ trụ vạn vật mới tiến hóa không ngừng. Vật chất tan rã, nhưng năng lượng của vật chất sẽ cấu tạo hình thức vật chất mới. Sinh vật chấm dứt một chu kỳ phát triển để tái lập chu kỳ mới, và vô số chu kỳ của sự sống tiếp diễn mãi. Đó là qui luật tự nhiên của thiên nhiên trên địa cầu thì cũng là qui luật của toàn thể vũ trụ. Những bậc thánh triết, đại ngộ đã tóm tắt diễn trình tái tục SÁNG TẠO - BẢO TỒN - HỦY DIỆT trong một chữ ĐẠO vô cùng huyền nhiệm! 
“Dầu sáng tạo, bảo tồn, hủy diệt,
Một mà ba ai biết lẽ Trời!” 1
Thế thì lời tiên tri hay cảnh báo về những biến đổi lớn nhỏ của xã hội nhân loại hay của hành tinh có tác dụng đánh thức loài người trong cơn ngủ mê giữa những thời kỳ hưởng thụ văn minh vật chất huy hoàng, mà quên đi những chuyển biến theo từng chu kỳ trong trời đất. Cảnh tỉnh không phải để chấp nhận cái chết hay tranh nhau đi tìm đất sống. Mà loài người thức tỉnh để tự xét mình đã tiến hóa đúng mức để tiếp tục một chu kỳ tiến hóa cao thượng hơn hay hối hận đã tự đánh mất bản vị của mình để rồi phải chịu thoái hóa một khi thiên cơ chuyển sang khúc quanh khác.
Cuối cùng vấn đề còn lại là cuộc Tiến hóa. Mà tiến hóa là vượt qua, vượt lên trên tất cả những gì hữu hạn. Tiến hóa vượt qua hữu hạn của vật chất, hữu hạn của tri thức, hữu hạn của tâm linh cá thể. Mức Tiến hóa sau cùng phải đạt đến không gian và thời gian vô hạn, hội nhập vào bản thể vô biên.
Trở lại mùa Xuân năm nay, cũng như bao nhiêu mùa Xuân trước, thiên hạ vẫn mừng đón khí Xuân ấm áp, cảnh Xuân tươi đẹp, chúc tụng tân Xuân nhiều ước vọng. . . Nhưng liệu Xuân Nhâm Thìn có phải là Xuân cảnh báo cuộc đổi thay của đất trời mà thế giới đang hoang mang xao xuyến? Xuân thiên nhiên vẫn vô tư, vẫn đến cách hạ thu đông theo qui luật dinh hư tiêu trưởng, luật tiến hóa tuần hoàn. Dù hạ có nắng lửa mưa dầu, dù đông có rét mướt giá băng, Xuân vẫn trở lại để minh chứng sự tồn tại của những giá trị bất diệt trong trời đất. Thế thì tại sao lòng người cứ thắc thỏm lo âu? Nếu con người biết bảo tồn vun đắp những giá trị bất biến vượt không thời thì mùa nào cũng an nhiên tự tại. Vì một khi cái Đạo tự hữu và cái Đạo của Càn Khôn vũ trụ hiệp Một thì Cơ Tiến hóa không dừng ở Hủy diệt hay Bảo tồn, mà Nguyên lý Sáng tạo của Tạo Hóa vẫn vận hành bất tức.
Đã trót sinh vào buổi Hạ Nguơn,
Cơ trình tiến hóa khó dừng chơn.” 
2
Con số 20 thế kỷ hay hơn nữa chỉ là một khoảnh khắc trong sự tồn tại bất tận của vũ trụ. Từ khai thiên lập địa đã có biết bao lần thay trời đổi đất mà sinh linh vẫn hiện hữu. Trăm năm đời người có nghĩa gì đâu so với thời gian tái sinh vô lượng kiếp; nhưng ý nghĩa quí báu nhất của kiếp này là kiếp tích tụ thành quả tiến hóa từ khởi sinh và hiện sinh trong quá khứ. Nếu đã đến khúc quanh sau cùng thì chủ thể phải làm “cá vượt vũ môn thành rồng”. Trong hoàn cảnh nào con người cũng là một chủ thể, một chủ nhân ông tự do tự tại mang lấy sứ mạng tiến hóa cho chính mình và cho cả đồng loại. Thế nên, những biến cố nhất thời không thể làm mai một ý chí tiến thủ. Bi quan, ngã lòng không phải là thái độ của bậc đứng vào cương vị của Tam Tài.
Hơn nữa, đối với sứ mạng Tam Kỳ Phổ Độ, hành giả phải hướng đến Mùa Xuân Vĩnh Cửu mới xứng đáng là người con tin của Thượng Đế, như lời dạy của Đức Giáo Tông Vô Vi Đại Đạo: Bần Đạo thiết tưởng xuân hữu hạn đối với thế nhân, xuân bất tái lai nên phải có ly rượu Giao thừa, chung trà khai thái để đón giờ xuân đến, tiễn giờ xuân đi. Còn hàng chơn tu thọ Thiên ân sứ mạng chấp trì quyền pháp thì xuân lại vô cùng vô tận.” 3
Đã là một nhân sanh tại thế,
Khó tránh điều dâu bể đổi thay,
Dọc ngang giữa cõi trần ai,
Phải đem đạo lý dựng gầy thế nhân.
Có bản chất đơn thuần Tạo hóa,
Sẵn thiên lương chơn ngã con người, 
Trưởng sinh trong một cõi đời, 
Non sông gấm vóc của Trời dành chung . . . 4

BAN BIÊN TẬP

--------------------------------------------------------------------
1. Quảng Đức Chơn Tiên, Minh Lý Thánh Hội, 07-06-Tân Dậu (08-7-1981)
2. Vân Hương Thánh Mẫu, Minh Lý Thánh Hội, 14-01-Quí Sửu (16-02-1973)
3. Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, Tuất thời, 14 tháng giêng Canh Thân ( 29-02-1980 )
4. Lê Đại Tiên, Cơ Quan PTGL, Rằm-02-Canh Tuất (21-3-1970)